Đừng ốm ở Mỹ

Đọc ở đâu đó câu :Đừng ốm ở Mỹ. Đúng phóc luôn!

Hôm vừa rồi bác nhà mình bị nổi một vết đỏ ở ngực khi vừa bay sang San Francisco. Vết đó làm mọi người nghĩ tới cái bệnh mà "Không được nói nghe. Nói là nó "ấy" ra đấy! Cái bệnh giời giời gì ấy"  Nghĩa là phải im thin thít khi bị cái vụ này! Thế là, VC được người chị đánh xe chở ra CVS để mua thuốc. Sau khi cô nhân viên CVS khám rất kỹ, với gương mặt hết sức lo lắng, cô ấy bảo phải để BS khám thôi chứ cô ấy không biết là bệnh gì thì làm sao mà bán thuốc.

Và vì khá lo lắng sợ bị cái bệnh bí hiểm kia nên chúng mình dắt nhau qua phòng clinic trong CVS để đăng ký khám bác sỹ (xem ông ấy có "bị" làm sao không :) )

Sau một hồi khám, hỏi rất kỹ khoảng 20 câu với gương mặt hoang mang (bệnh lạ, chắc luôn), đo thân nhiệt, áp suất, à quên huyết áp, lấy thước dây ra đo kích thước cái vết ấy,.... cô bác sỹ người Mý Do Thái cho toa mua 1 tuýp thuốc về bôi trong vòng 14 ngày. Cô ấy còn bảo sau 2 ngày cô sẽ gọi điện lại hỏi thăm xem tình hình cái vết ấy nó biến chuyển ra sao. Thật là cẩn trọng.

Tổng cộng tiền khám BS, tiền thuốc là hơn 200 USD.

Mình về vô Google tra thì đó là một loại thuốc trị viêm da.

Sau khi bôi thuốc được 2 ngày thì nó giảm hẳn cả kích thước lẫn độ đỏ. 

Khi đã bình tĩnh lại, mình nói với bác nhà mình:"Ở nhà, cứ ra chú Xuân Dũng hay bác Quốc Long chìa ra là ai cũng biết bệnh gì. Bán cho tuýp thuốc 20 ngàn là êm hết, ba nhỉ.".

Comments

Popular posts from this blog