Nấu bánh chưng

Mấy năm rồi, nhà không còn nấu bánh chưng Tết vì nhiều lý do. Mà lý do quan trọng nhất là thiếu nhân lực. Cánh thanh niên chủ lực là mấy đứa cháu, mấy năm nay cháu thì bận đến sát tết vì tính chất công việc, cháu thì đi học xa. Thú vui đem lại từ việc đi mua lá, rửa, lau lá, đồ đậu xanh, nắm đậu xanh, gói bánh, luộc bánh, canh nồi bánh chưng,... thiếu nhân lực bỗng trở thành gánh nặng. Ai rửa lá ? Ai đãi đậu? Ai canh bánh?? Một loạt câu hỏi được đặt ra và rơi vào khoảng không.

Trong khi nhớ hồi ấy, đi chợ tết mua nguyên liệu gói bánh chưng, rồi lúc quây quần gói bánh, người khéo thì gói tay, người hơi khéo như mình thì gói khuôn (nhưng đẹp xấu cũng còn hên xui :) ). Phụ nữ thì gói bánh, phụ nam thì dựng bếp. Vừa làm vừa nói, cười giỡn về mọi thứ. Đó là khoảng thời gian vui vẻ nhất. Thường đến chính ngọ thì hoàn tất việc gói và bắt đầu xếp bánh vào nồi luộc trong 12 tiếng. Sau khi bánh vào nồi, là lúc vừa canh bếp vừa gầy sòng chơi bất hay nướng khô mực bằng bếp than để ... nhậu. Lại vui.

Rồi đến nửa đêm, khi bánh chín, muốn bánh dền, ngon thì phải nén. Ngày xưa nhà có một cái cánh cửa sổ chuyên dùng để nén bánh. Đấy, bây giờ không còn cái cửa sổ lấy gì mà nén bánh? Lại một câu hỏi nữa rơi vào khoảng không.

Cánh cửa sổ nặng, ép hết nước trong lòng bánh, đến sáng là bánh sẽ dẻo, dền, vừa ngon vừa ráo nên để được lâu.

Hôm sau bánh sẽ được chia cho các gia đình đem về. Hẹn hò gặp nhau để chúc Tết vào sáng mồng Một.

Vậy nên không gói bánh chưng.

Bánh chưng nhà nấu ngon đã đành, nhưng đó không phải lợi ích cuối cùng. 

Mà là niềm vui lúc quây quần bên nhau, có bà, có con, có cháu, có đầy đủ anh chị em. 

Quan trọng là người. 

Nên không gói bánh chưng.

Nhưng vẫn đặt, nhé! :)

😉😉😉😉😉😉😉😉😉

Comments

Popular posts from this blog