Giáng Sinh xóm đạo

Bo bao nhiêu tuổi là bấy nhiêu năm gia đình nhỏ của tôi sống ở đây. 

Đến giờ rất nhiều thay đổi, nhiều ngôi nhà xây mới lại, làm cảnh quan cũng khác đi, nhiều cửa hàng tiện ích, quán cà phê, nhiều cửa tiệm bán hàng hơn, nhưng những người hàng xóm thì không thay đổi. Thì cũng có vài gia đình chuyển đi, và người mới đến. Nhưng hầu như hàng xóm và những người trong khu vực thì hàng chục năm vẫn vậy. Những gương mặt quen thuộc, lâu ít gặp thấy già đi giống mình, nhưng cứ là quen. Chắc cũng giống như là dân cư trong cùng một làng ngày xưa vậy đó. Quen nhau từ lúc sinh ra đến lúc già rồi đến lúc về chầu trời luôn. Có khi rủ nhau chờ tôi đi với cho có bạn cùng làng.

Chắc vì vậy nên cứ thấy yên tâm, có cảm giác bình yên lắm khi về đến khu nhà mình. 

Những ngày cuối tuần nghỉ ở nhà. Buổi trưa nằm trên lầu, tiếng trẻ con cười ròn dưới con hẻm trước nhà - cu Bin, cu Bo, con vợ chồng Ty Hải, mấy đứa cháu bà Liên. Tiếng rao hàng... Đến 4 giờ chiều thì chuông nhà thờ Mân Côi bắt đẩu đổ. Sau này mới biết tiếng chuông nhà thờ này ám ảnh như thế nào. Nghe nó đâu có buồn, nó rộn rã, nghe nó rất bình yên, nhưng bây giờ sao khi vang lên trong trí nó lại gây “khó chịu” đến vậy. 

Giáng Sinh, năm nào cũng vậy giờ này là đèn giăng khắp các ngõ hẻm. 

Từ phòng Bo nhìn sang hông căn lầu ờ hẻm 46, ánh sáng của chiếc đèn ngôi sao rực lên một góc ban công. 

Trong phòng, Bo nghe Justin Bieber All I Want for Christmas is You đến lần thứ mấy chục. :)

Cây thông mua từ lúc Bi Bo còn bé, giờ nó nhỏ lại trong căn phòng khách mới. Nó phải nhường chỗ anh mập mới về, tội em.

Giáng Sinh và xóm cũ, có gì liên quan??

Sao Giáng sinh về lại nhớ xóm cũ? À, tại vì xóm cũ là xóm đạo. 

Hihi già bắt đầu lẩm cẩm. :)


Tái chuột: Tôi viết không bị nhầm lẫn, không sai chính tả. Không cần phải cải cách tiếng Việt, giời ạ.

Comments

Popular posts from this blog